Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin tức. Hiển thị tất cả bài đăng
Thành viên Green Trees - Cao Vĩnh Thịnh tiếp tục bị công an và an ninh Việt Nam gây sức ép
Ảnh trên trang cá nhân của Cao Vĩnh Thịnh chụp cùng ngài đại sứ quán Czech trong ngày kỷ niệm Quốc tế Nhân Quyền.
Cao Vĩnh Thịnh trong năm 2019 đã được tạp chí SEA Mashable bình chọn là gương mặt phụ nữ can đảm vì những nỗ lực mang lại thay đổi cho một tương lai tốt hơn.
Dưới đây, chúng tôi xin đăng tải lại những điều mà cô Cao Vĩnh Thịnh đã đăng tải trên trang cá nhân của mình như sau:
" GỬI TỚI CÔNG AN & AN NINH VIỆT NAM
Hiện tại, tôi - Cao Vĩnh Thịnh đang theo học tại trường Học Viện Y Dược Học Cổ Truyền Việt Nam năm nhất. Tôi phải viết thông báo này bởi vì tôi đã rất ngạc nhiên khi được nhà trường cho biết thông tin là các anh công an & an ninh đã gọi điện tới trường tôi để tra hỏi về việc tôi đang theo học tại đây.
Đi học là quyền và quyền đi học là dành cho tất cả mọi người, không ai hay thế lực nào có thể gây ra sức ép để phá hoại nó. Tôi cũng không biết cụ thể công an & an ninh Việt Nam muốn làm gì khi tra hỏi phía nhà trường về việc theo học của tôi. Thế nên tôi hy vọng rằng phía công an & an ninh VN nên làm những việc đàng hoàng, đừng chỉ đứng đằng sau và thực hiện những trò bẩn thỉu nữa.
Tại sao tôi phải dùng từ ngữ nặng nề là “ bẩn thỉu “ bởi cách đây 1 tháng, các anh công an & an ninh VN đã gọi điện liên tục để gây sức ép và doạ nạt chủ nhà nơi tôi đang thuê cho việc kinh doanh. Các anh ép chủ nhà phải hủy hợp đồng thuê nhà của tôi, nhằm cản phá công việc kinh doanh của tôi hiện tại trong đúng dịp cuối của năm 2020. Tôi cũng nói rõ với các anh công an & an ninh rằng, chuỗi cửa hàng Zero Waste HaNoi được mở ra để đóng góp cho cộng đồng về việc bảo vệ môi trường.
Khi các anh phá việc kinh doanh của tôi là các anh đang phá đi một trong những cơ sở kinh doanh bền vững nhằm bảo vệ môi trường tại VN. Động cơ của các anh là gì thì tôi hiểu rất rõ, nhằm bịt miệng tôi lên tiếng cho những việc tàn phá môi trường. Như hồi năm 2015, tôi cũng đã bị các anh gây sức ép tới chủ nhà không cho tôi thuê để kinh doanh, hồi đó là vì tôi lên tiếng bảo vệ 6.700 cây xanh tại Hà Nội.
Tôi thiết nghĩ, những việc tôi đã lên tiếng, đang lên tiếng và sẽ lên tiếng như thảm họa tại biển miền Trung do cty Formosa xả thải, SunGroup tàn phá trong vùng lõi rừng của Vườn Quốc gia Tam Đảo,...là những việc làm hoàn toàn “Đúng”. Tôi có quyền và đang thực thi theo đúng những quyền của tôi dựa trên khung pháp luật và hiến pháp VN. Những hành vi từ phía công an & an ninh VN nhằm gây sức ép chủ nhà hay việc học tập của tôi là “Sai trái”. Đặc biệt, điều này chỉ làm xấu đi hình ảnh của ngành công an & an ninh VN trong con mắt của người Việt và trong con mắt của cộng đồng Quốc Tế.
P/S: Những ngày cận kề cuối năm 2020, tôi đang phải vất vả dọn đóng cửa cửa hàng Zero Waste HaNoi vì hậu quả do chủ nhà sợ các anh công an & an ninh VN khi bị các anh dọa gây ảnh hưởng tới công việc hiện tại của chủ nhà. Tôi tức giận không phải vì các anh làm điều xấu đối với tôi, mà tôi đang tức giận vì các anh đe dọa chính những công dân mà các anh đã thề để bảo vệ.
- Cửa hàng Zero Waste HaNoi được tôn vinh trên đài truyền hình VTC14 - Góc nhìn cuộc sống: https://fb.watch/2BgT075vSI/
- Cửa hàng Zero Waste HaNoi được VTV1 tôn vinh số Tết năm 2020: https://fb.watch/2BhnfW3v3G/
Chúng tôi cực lực phản đối và lên án những hành vi lạm quyền từ phía công an và an ninh Việt Nam. Cách hành xử từ phía công an và an ninh Việt Nam như đang thực hiện đối với nhà hoạt động Cao Vĩnh Thịnh là hoàn toàn sai trái. Cũng như điều cô Cao Vĩnh Thịnh hy vọng, chúng tôi cũng hy vọng rằng phía công an và an ninh Việt Nam sẽ làm nhiều việc tốt chứ không phải bịt miệng nhân dân theo cách đánh đòn xấu.
Nghị Viện Châu Âu gửi thư tới Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng yêu cầu trả tự do vô điều kiện cho nhà hoạt động Hoàng Đức Bình
Ngày 1/2/2019, Nghị Viện Châu Âu đã gửi một bức thư tới Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng với nội dung yêu cầu trả tự do vô điều kiện cho anh Hoàng Đức Bình - là một nhà hoạt động bảo vệ môi trường.
Dưới đây, Green Trees xin dịch nguyên văn văn bản của lá thư:
Chủ tịch nước đáng kính
Ông. Nguyễn Phú Trọng
Dinh Tổng Thống
Số 2 Hùng Vương, Ngoc Ho
Ba Dinh, Hanoi 118708
Fax : +844 437 335 256
Email : [email protected]
Brussels, ngày 1 tháng 2 năm 2019
Thưa ông,
Là thành viên của Nghị viện Châu Âu, chúng tôi viết thư để bày tỏ mối quan tâm sâu sắc của chúng tôi đối với tình hình của nhà hoạt động bảo vệ môi trường và quyền lao động Hoàng Đức Bình và tình trạng sức khỏe ngày càng xấu đi của anh trong nhà tù.
Hoàng Đức Bình, ngoài việc viết blog về thảm họa môi trường do Công ty thép Đài Loan Formosa Hà Tĩnh gây ra dọc bờ biển miền Trung Việt Nam vào tháng 4 năm 2016, anh cũng đã hợp tác chặt chẽ với cộng đồng Công giáo ở miền trung Việt Nam để hỗ trợ nạn nhân nhận bồi thường thiệt hại. Anh cũng là Phó chủ tịch của Phong trào Lao động Việt Nam độc lập.
Hoàng Đức Bình đã bị bắt vào tháng 5 năm 2017 và sau đó bị xét xử và kết án vào tháng 2 năm 2018 với 14 năm tù, theo các điều khoản của Điều 330 và 331 của Bộ luật Hình sự đối với tội “Chống lại người thi hành công vụ” và “Lạm dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước”. Các cáo buộc chống lại anh dường như tập trung vào các hoạt động của anh, tuy nhiên lại vi phạm những điều được bảo vệ theo các Điều 19 và 21 của Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR), mà Việt Nam là một quốc gia thành viên. Chúng tôi cũng muốn khuyến cáo về những phát hiện và khuyến nghị của Nhóm công tác Liên Hợp Quốc về giam giữ tùy tiện, trong đó coi việc giam giữ Hoàng Đức Bình là tùy tiện vào tháng 8 năm 2018.
Vì Liên minh Châu Âu và Việt Nam hiện đang đàm phán Hiệp định Thương mại Tự do, việc thúc đẩy và bảo vệ các quyền cơ bản vẫn phải là một chuẩn mực chung. EVFTA cam kết Liên minh Châu Âu và Việt Nam tôn trọng và thực hiện hiệu quả các nguyên tắc và quyền cơ bản như được quy định trong ICCPR.
Do đó, chúng tôi yêu cầu trả tự do Hoàng Đức Bình ngay lập tức và vô điều kiện; Chính phủ Việt Nam cung cấp và đảm bảo cụ thể rằng việc bồi thường thỏa đáng hoặc các khoản bồi thường khác sẽ được thực hiện theo yêu cầu của luật pháp quốc tế; và bắt đầu một cuộc điều tra với cảnh sát, tòa án, và các quan chức nhà tù chịu trách nhiệm về sự lạm dụng và ngược đãi ban đầu và liên tục với anh. Chúng tôi cũng muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc Hoàng Đức Bình được phép ở lại quê nhà, Việt Nam, và không bị buộc phải lưu vong như một điều kiện tiên quyết để được thả ra.
Trân trọng,
Barbara LOCHBIHLER (Greens/EFA)
Wajid KHAN (S&D)
Petras AUSTREVICIUS (ALDE)
Anne-Marie MINEUR (GuE)
Ana GOMES (S&D)
Karoline GRASWANDER-HAINZ (S&D)
Reinhard BÜTIKOFER (Greens/EFA)
David MARTIN (S&D)
Marietje SCHAAKE (ALDE)
Bản gốc:
Mr. Nguyen Phu Trọng
Presidential Palace
No 2 Hung Vuong Street, Ngoc Ho
Ba Dinh, Hanoi 118708
Fax : +844 437 335 256
Email : [email protected]
Brussels, 1 February 2019
Your Excellency,
as Members of the European Parliament, we are writing to express our deep concern over the situation of the environment and labor rights defender Hoang Duc Binh and his deteriorating health condition in prison.
In addition to his blogging on the environmental disaster caused by the Taiwanese steel company Formosa Ha Tinh along the Vietnamese central coast in April 2016, he has worked closely with the Catholic community in central Vietnam to assist victims to obtain compensation for damages. He was also the vice president of the independent Viet Labour Movement.
Hoang Duc Binh was arrested in May 2017 and later tried and sentenced in February 2018 to 14 years in prison, under charges of Article 330 and 331 of the Criminal Code for “Resisting a law enforcement officer in the performance of his/her official duties” and “Abusing democratic freedoms to infringe upon the interests of the state.” It is concerning that the charges against him appear to focus on his activities, among others, protected under articles 19 and 21 of the International Covenant on Civil and Political Rights (ICCPR), to which Vietnam is a State Party. We would also like to remind you of the findings and recommendations of the United Nations Working Group on Arbitrary Detention, which considered Hoang Duc Binh’s detention arbitrary in August 2018.
As the European Union and Vietnam are currently negotiating a Free Trade Agreement, the promotion and protection of fundamental rights must remain a common benchmark. The EVFTA commits the European Union and Vietnam to respect and effectively implement such principles and fundamental rights as provided in the ICCPR.
Therefore, we ask for Hoang Duc Binh to be immediately and unconditionally released, for the Government of Vietnam to provide concrete assurances that adequate compensation or other reparations will be made as required under international law, and for the initiation of an investigation into the police, court, and prison officials responsible for his initial and ongoing abuse and mistreatment. We would also like to highlight the importance for Hoang Duc Binh to be allowed to remain inside his home country, Vietnam, and not forced into exile as a precondition for his release.
Sincerely,
Barbara LOCHBIHLER (Greens/EFA)
Wajid KHAN (S&D)
Petras AUSTREVICIUS (ALDE)
Anne-Marie MINEUR (GuE)
Ana GOMES (S&D)
Karoline GRASWANDER-HAINZ (S&D)
Reinhard BÜTIKOFER (Greens/EFA)
David MARTIN (S&D) Marietje SCHAAKE (ALDE)
245 Người dân Hà Nội gửi kiến nghị phản đối dự án Sun Grand City Quảng An - Hồ Tây
Ngày 30/9/2017, với những lời kêu gọi được đăng tải trên mạng facebook phản đối việc thi công dự án Sun Grand City Quảng An, đây là dự án xây tòa nhà cao tầng nằm sát Hồ Tây của tập đoàn Sun Group. Lời kêu gọi “ Hãy cứu lấy Hồ Tây” do một facebooker anh Tung Dang đăng tải trong group Vì Một Hà Nội Xanh nó đã được nhiều thành viên của group này đặc biệt quan tâm tới.
Khi đó, những câu hỏi được người dân đặt ra là: “ Toà nhà chọc trời như thế này mọc sát Hồ Tây, thì Hồ Tây sẽ như một cái ao và đây là điều cấm kỵ trong Quy hoạch, không hiểu ai đã cấp phép cho dự án này?” …
Anh Tung Dang đã dẫn chứng thêm rằng: “ Theo mục 1, điều 6, Quyết định 11/2016/QĐ-UB ngày 04/04/2016 của UBND TP Hà Nội về việc BAN HÀNH QUY CHẾ QUẢN LÝ QUY HOẠCH, KIẾN TRÚC CÔNG TRÌNH CAO TẦNG TRONG KHU VỰC NỘI ĐÔ LỊCH SỬ THÀNH PHỐ HÀ NỘI, Thì: khu vực Phía Tây đường Âu Cơ (Đoạn từ nút giao với đường Lạc Long Quân đến nút giao với đường Xuân Diệu)- Không xây dựng công trình cao tầng, nghiên cứu bảo tồn cảnh quan khu vực hồ Tây và xung quanh.”
Liên tiếp sau đó là những ý kiến và những lá thư phản đối dự án này, kiến trúc sư (KTS) Trần Thanh Vân người có uy tín và tiếng nói cao trong ngành đã thẳng thắn gửi bức tâm thư tới ông chủ tịch của tập đoàn Sun Group. Đây là nội dung bức thư mà GreenTrees có được:
THƯ GỬI ÔNG CHỦ TỊCH Tập đoàn SUN GROUP chủ đầu tư Chung cư 58 Quảng An Tây Hồ Hà Nội
Tôi kể ông nghe chuyện này, cách đây đúng 20 năm.
Khi báo chí Nhà nước chính thức đăng hai tin:
1- Thủ tướng chính phủ phê duyệt Dự án Thủy cung Thăng Long ở Bán đảo Tây Hồ Hà Nội, quyết định số 105/QĐ.TTg ngày 18/2/1998, do PTT Ngô Xuân Lộc đã ký
2- Thủ tướng Chính phủ quyết định cấp cho chủ đầu tư TCTL 21ha đất vàng cạnh Phủ Tây Hồ Hà Nội, quyết định số 385?QĐ TTG ngày 5/5/1998 do PTT Nguyễn Công Tạn đã ký
Thì lập tức đội quân cướp đất bắt đầu rầm rập xông vào đo đất, chiếm đất và chẳng bao lâu sau, một bản hợp đồng bán 400m2 đất "Trong khu vực TCTL, để xây biệt thự" giữa chủ đầu tư và ông NVH nào đó, đã lọt ra ngoài, khiến nhiều người phẫn nộ.
Ngày ấy Internet chưa phổ biến, báo mạng chưa có, nhiều người muốn phát biểu ý kiến phản đối TCTL, mà không biết phát biểu ở đầu? Giới KTS có duy nhất một người được dự các hội nghị xét duyệt là KTS Nguyễn Trực Luyện, Chủ tịch Hội KTS Việt Nam, thì ý kiến của ông luôn bị lọt thỏm trong tất cả các cuộc hội nghị, khi ông Lê Xuân Tùng, ủy viên Bộ Chính trị. bí thư Thành ủy Hà Nội thì hùng hồn tuyên bố "Hà Nội nhất trí cao ủng hộ dự án có tính xã hội hoa" này.....
Lúc đó tôi đã trên 50 tuổi, đã từ bỏ công việc tại Bộ Xây dựng, đứng ra lập công ty TNHH Kiến trúc và Môi trường OIKOS Co.Ltđ tại nhà số 7 đường Tây Hồ phường Quảng An quận Tây Hồ và KTS Hoàng Phúc Thắng, từ bỏ vị trí là một cán bộ giảng dậy tại trường ĐH xây dựng Hà Nội, để lập ra Công ty ADC, hai chúng tôi phối hợp với nhau, cùng một số ít bạn bè thu thập tin tức và bắt đầu lên tiếng phản biện.
Ngày 15/6/1998 bức thư phản biện đầu tiên của tôi dài 4 trang, được đặt trên bàn làm việc của Thủ tướng Phan Văn Khải, sau đó liên tiếp tôi đã viết thêm 4 bức thư nữa tổng cộng độ dài trên 40 trang, đã phân tích những sai trái về quy hoạch, về giá trị Văn hóa, Lịch sử và đặc biệt những vi phạm rất nghiêm trọng đến vùng Hồ Tây linh thiêng của dự án này.
Tất cả văn bản chúng tôi viết đều được đánh máy, in trên khổ giấy A4, được chụp ra nhiều bản, được chúng tôi gửi đến những địa chỉ cố định ghi trong thư, nhưng thực tế nó không dừng ở những địa chỉ đó, nó được chụp đi chụp lại nhiều lần và có sức lan tỏa không ngờ.
Thủ tướng Phan Văn Khải đã đọc kỹ các bức thư, đã giao cho một số chuyên gia giúp ông nghiên cứu những nội dung trong các bức thư đó, đã chỉ thị cho cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an xác minh những sai trái của chủ đầu tư dù chỉ trong thời gian ngắn ban đầu ...
Và ngày 26/3/1999, Thủ tướng PVK đã ký quyết định số 235/QĐ TTG, thu hồi QD số105 TTg và QĐ số 385 TTg, đúng như nội dung tôi viết ngày 25/7/1998, tôi đã kiến nghị trong bức thư thứ ba gửi TT.
Kết quả sau đó là Dự án TCTL phải hủy bỏ, tòa lâu đài cao 40m, bên trên có một sân bê tông hình vuông mỗi cạnh 60m trùm lên Phủ Tây Hồ, để thanh niên nam nữ lên đó ngắm cảnh toàn Hồ Tây và ôm nhau nhẩy mua như nhà đầu tư miêu tả đã không xuất hiện tại Đầm Trị phường Quảng An.
Việc đã xẩy ra sau đó là ông PTT Ngô Xuân Lộc và ông Phó Chủ tịch UBND Hà Nội Đinh Hạnh mất chức, mất Uỷ viên TƯĐ đảng, mất đại biểu quốc hội, ông Chủ tịch UBND thành phố Hoàng Văn Nghiên và ông Bộ trưởng Bộ KHĐT Trần Xuân Giá bị khiển trách, ông Bí thư TU Lê Xuân Tùng và ông Phó TT Nguyễn Công Tạng về hưu.....
Thưa ông Chủ tịch Tập đoàn Sun Group
Tôi kể lại với ông chuyện này không phải vì chúng tôi có tài, càng không phải vì chúng tôi có thế lực, mà chính vì chúng tôi đã dám nói lên những điều thuận lòng Người và thuận lòng Trời.
Ngày đó ông còn quá trẻ và đang ở đâu đó, tận bên Nga nên chưa biết là phải thôi
"Sống thì phải biết tôn trọng LUẬT ĐỜI & LUẬT TRỜI, là một người có học, ông đã phải lăn lộn sản xuất những gói mỳ ăn liền trên đất khách quê người là quý lắm.
Hôm nay ông mang tiền đó về xây dựng trên đất nước mình càng quý hơn.
Nhưng phải biết nhìn trước ngó sau.
Có những việc, nếu ông bỏ tiền ra làm, sẽ được ghi danh muôn thủa
Và mới đây ngày 6/4/2018, một bức thư ngỏ được viết lên bởi sự đồng lòng của 245 người dân sống quanh khu vực Hồ Tây gửi tới Chủ tịch thành phố Hà Nội đó là ông Nguyễn Đức Chung. Nội dung bức thư mà Green Trees có như sau:
Hà Nội, ngày 6 tháng 4 năm 2018
Kính gửi: Ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội
Chúng tôi là những công dân Việt Nam hiện đang sinh sống tại Hà Nội,gửi đến ông thư này để kiến nghị về việc tập đoàn Sun Group xây dựng dự án Sun Grand City Quảng An ( Chung cư 58 Tây Hồ ) là vi phạm nghiêm trọng quy chế, quy hoạch xây dựng công trình cao tầng ven Hồ Tây.
Hiện nay, Sun Group đang chuẩn bị thi công dự án Sun Grand City Quảng An, đây là dự án khu nhà ở bao gồm tòa nhà cao khoảng 40 tầng nằm sát Hồ Tây. Đặc biệt để tránh dư luận, hiện tại công trình không có biển thong tin như quy định, nhưng hình ảnh phối cảnh dự án có thể thấy được tại website: http://www.sungroupquangan.com/
Theo mục 1, điều 6 quyết định 11/2016/QĐ-UB ngày 04/04/2016 của UBND TP.Hà Nội về việc Ban Hành Quy Chế Quản Lý Quy Hoạch, Kiến Trúc Công Trình Cao Tầng Trong Khu Vực Nội Đô Lịch Sử Thành Phố Hà Nội:
Khu vực phía Tây đường Âu Cơ ( Đoạn từ nút giao với đường Lạc Long Quân đến nút giao với đường Xuân Diệu): Không xây dựng công trình cao tầng, nghiên cứu bảo tồn cảnh quan khu vực hồ Tây và xung quanh.
Tại mục 4.2.2. Yêu cầu tổ chức không gian, kiến trúc, cảnh quan- Thiết kế đô thị:
- Việc khai thác và sử dụng mặt nước Hồ Tây tuân thủ Quy định về quản lý Hồ Tây đã được UBNDThành phố ban hành tại Quyết định số: 92/2009/QĐ-UBND ngày 19/8/2009.
- Chiều cao công trình: Tối đa 12m, tương đương 3 tầng. Khuyến khích mật độ xây dựng thấp, tạo không gian trống có nhiều cây xanh xung quanh Hồ Tây
Ngoài ra, Hồ Tây còn được coi là huyệt đạo tâm linh của Tổ Quốc, vị trí dự án Sun Grand Quảng An xây dựng nằm đúng ở nơi đắc địa nhất, được coi là tâm của Hồ Tây. Việc cho xây dựng dự án với nhà cao tầng tại vị trí này sẽ mang lại những hậu quả nghiêm trọng không chỉ về quy hoạch hạ tầng giao thong, hạ tầng xã hội, cảnh quan mà còn về không gian văn hóa và tâm linh. Trong quá khứ đã có những việc làm ảnh hưởng đến long mạch Hồ Tây khiến cho những người thực hiện mất mạng, như chuyện 4 người của đoàn văn công Trung Quốc bị sóng nhấn chìm khi định yểm bùa tại Hồ Tây năm 1955, hoặc dự án Thủy Cung Thăng Long cao 60m được phê duyệt năm 1998 đã thất bại kéo theo những cán bộ có lien quan bị mất chức hoặc tù tội, thậm chí vong mạng.
Nay trước nguy cơ một lần nữa cảnh quan Hồ Tây và vị trí tâm linh quốc gia bị xâm hại, chúng tôi kêu gọi Ông Chủ tịch UBND thành phố xem xét thấu đáo các quy định lien quan để truy cứu trách nhiệm người cấp giấy phép cho dự án Sun Grand City Quảng An. Đồng thời chúng tôi cũng yêu cầu UBND thành phố Hà Nội cho dừng ngay dự án trái luật này.
Những công dân Hà Nội đồng ký tên
Nước Đức lên tiếng về bản án 14 năm tù dành cho Hoàng Đức Bình
Bà Bärbel Kofler đặc trách về nhân quyền \Đức tuyên bố về việc tuyên án nhà hoạt động nhân quyền Hoàng Đức Bình 14 năm tù giam
Về việc nhà hoạt động nhân quyền Việt Nam Hoàng Đức Bình bị tuyên án 14 năm tù, quan chức đặc trách về nhân quyền của Chính phủ Liên bang Đức bà Bärbel Kofler tuyên bố ngày hôm nay (07.02) như sau:
„Tại Việt Nam lại thêm một nhà hoạt động đấu tranh một cách hòa bình cho những nhà bảo vệ nhân quyền đang bị tù, cho bảo vệ môi trường và cho hoạt động công đoàn độc lập bị tuyên án tù giam nhiều năm. Như vậy Chính phủ Việt Nam tiếp tục đường lối kìm hãm xã hội dân sự, tự do chính kiến và tự do biểu tình – nhất là khi nhìn nhận về hình phạt tù giam nặng nề chưa có tiền lệ đối với những tội như „Lợi dụng các quyền tự do dân chủ“ và „Chống lại quyền lực nhà nước“.
Như vậy Việt Nam đã vi phạm các công ước quốc tế mà chính Việt Nam đã ký kết. Nhưng trước hết chính Hiến pháp Việt Nam bảo đảm quyền tự do chính kiến và tự do biểu tình. Vì thế không thể hiểu được việc công dân vì hoạt động một cách hòa bình đấu tranh cũng cho sự phát triển kinh tế, xã hội của đất nước lại bị tuyên án dựa trên viện dẫn cho rằng họ lợi dụng chính những quyền cơ bản đó.
Ngoài ra với trường hợp Hoàng Đức Bình thì lại thêm một nhà hoạt động nữa trở thành nạn nhân của nền tư pháp hình sự chính trị khi ông đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của người dân ở miền Trung Việt Nam. Sau một thảm họa môi trường do nước thải công nghiệp gây ra, nhiều ngư dân và nông dân đã mất đi cơ sở sinh tồn của họ. Theo quan điểm của tôi, tích cực đấu tranh một cách hòa bình cho quyền lợi của họ không thể bị đánh giá là phạm pháp được.
Việc tuyên án 2 năm tù giam đối với Nguyễn Nam Phong lái xe của một linh mục, vì bị cho rằng trong một cuộc biểu tình đã chống lại lệnh của cảnh sát, cũng đặt ra nhiều câu hỏi. Tôi kêu gọi Chính phủ Việt Nam không bắt giam những công dân vì họ nhận thức được các quyền của mình, thả tự do cho các tù nhân chính trị và kết nối xã hội dân sự với những yêu cầu chính đáng của mình vào các quá trình ra quyết định chính trị.“
Thông tin chi tiết:
Hoàng Đức Bình tích cực đấu tranh cho các tổ chức công đoàn tự do và độc lập và cho các tù nhân chính trị. Sau một thảm họa môi trường do nước thải công nghiệp gây ra làm cá chết hàng loạt trước bờ biển miền Trung Việt Nam đầu năm 2016, ông đã tham gia phản đối và ủng hộ người dân yêu cầu được đền bù đúng mức vì bị mất đi cơ sở sinh tồn của mình.
Tòa án tại Nghệ An, một tỉnh miền Trung Việt Nam đã đánh giá hành động của ông là lợi dụng các quyền tự do dân chủ. Ông và Nguyễn Nam Phong lái xe của một linh mục công giáo cũng đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của người dân, đã bị tuyên xử còn vì tội chống lại người thi hành công vụ.
http://t1p.de/vpqw
„Tại Việt Nam lại thêm một nhà hoạt động đấu tranh một cách hòa bình cho những nhà bảo vệ nhân quyền đang bị tù, cho bảo vệ môi trường và cho hoạt động công đoàn độc lập bị tuyên án tù giam nhiều năm. Như vậy Chính phủ Việt Nam tiếp tục đường lối kìm hãm xã hội dân sự, tự do chính kiến và tự do biểu tình – nhất là khi nhìn nhận về hình phạt tù giam nặng nề chưa có tiền lệ đối với những tội như „Lợi dụng các quyền tự do dân chủ“ và „Chống lại quyền lực nhà nước“.
Như vậy Việt Nam đã vi phạm các công ước quốc tế mà chính Việt Nam đã ký kết. Nhưng trước hết chính Hiến pháp Việt Nam bảo đảm quyền tự do chính kiến và tự do biểu tình. Vì thế không thể hiểu được việc công dân vì hoạt động một cách hòa bình đấu tranh cũng cho sự phát triển kinh tế, xã hội của đất nước lại bị tuyên án dựa trên viện dẫn cho rằng họ lợi dụng chính những quyền cơ bản đó.
Ngoài ra với trường hợp Hoàng Đức Bình thì lại thêm một nhà hoạt động nữa trở thành nạn nhân của nền tư pháp hình sự chính trị khi ông đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của người dân ở miền Trung Việt Nam. Sau một thảm họa môi trường do nước thải công nghiệp gây ra, nhiều ngư dân và nông dân đã mất đi cơ sở sinh tồn của họ. Theo quan điểm của tôi, tích cực đấu tranh một cách hòa bình cho quyền lợi của họ không thể bị đánh giá là phạm pháp được.
Việc tuyên án 2 năm tù giam đối với Nguyễn Nam Phong lái xe của một linh mục, vì bị cho rằng trong một cuộc biểu tình đã chống lại lệnh của cảnh sát, cũng đặt ra nhiều câu hỏi. Tôi kêu gọi Chính phủ Việt Nam không bắt giam những công dân vì họ nhận thức được các quyền của mình, thả tự do cho các tù nhân chính trị và kết nối xã hội dân sự với những yêu cầu chính đáng của mình vào các quá trình ra quyết định chính trị.“
Thông tin chi tiết:
Hoàng Đức Bình tích cực đấu tranh cho các tổ chức công đoàn tự do và độc lập và cho các tù nhân chính trị. Sau một thảm họa môi trường do nước thải công nghiệp gây ra làm cá chết hàng loạt trước bờ biển miền Trung Việt Nam đầu năm 2016, ông đã tham gia phản đối và ủng hộ người dân yêu cầu được đền bù đúng mức vì bị mất đi cơ sở sinh tồn của mình.
Tòa án tại Nghệ An, một tỉnh miền Trung Việt Nam đã đánh giá hành động của ông là lợi dụng các quyền tự do dân chủ. Ông và Nguyễn Nam Phong lái xe của một linh mục công giáo cũng đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của người dân, đã bị tuyên xử còn vì tội chống lại người thi hành công vụ.
http://t1p.de/vpqw
Nguồn tại: https://www.auswaertiges-amt.de/de/newsroom/-/1496446
3/4 Dân số thế giới có thể hứng chịu cái nắng tử thần vào năm 2100
Hàng tỷ người trên thế giới sẽ phải đối mặt với các đợt nắng nóng chết người vào cuối thế kỷ 21 nếu khí nhà kính tiếp tục tăng.
Hơn 1.900 địa điểm trên khắp thế giới có người chết vì thời tiết nắng nóng kể từ năm 1980, theo kết quả nghiên cứu của Camilo Mora, giáo sư tại Đại học Hawaii, Manoa, Mỹ, đăng trên tạp chí Nature Climate Change hôm 19/6.
Đợt nắng nóng năm 2010 cướp đi sinh mạng của 10.800 người ở Moscow, Nga, năm 2003 cũng có khoảng 4.900 người chết ở Paris, Pháp cũng do thời tiết quá nóng, theo Independent.
Nhóm nghiên cứu ước tính 1/3 dân số thế giới hứng chịu từ 20 ngày nắng nóng chết người trở lên vào năm 2000. Đến cuối thế kỷ 21, con số này sẽ tăng lên đến 74% nếu lượng khí CO2 gây hiệu ứng nhà kính tiếp tục duy trì ở mức cao. Ngay cả khi mục tiêu giảm khí thải nhà kính được thực hiện tốt, chúng ta vẫn phải chứng kiến hơn 47% dân số bị ảnh hưởng bởi các đợt nắng nóng chết người năm 2100.
Khí hậu trên Trái Đất thay đổi nhanh đến nỗi con người không thể tiến hóa kịp để chịu đựng nhiệt độ cao. Hiện tượng nóng lên toàn cầu đang không ngừng tăng lên, hoạt động của con người làm biến đổi khí hậu nhiều gấp 170 lần so với các nguyên nhân tự nhiên khác.
"Chúng ta đang thiếu lựa chọn cho tương lai. Đối với những đợt nắng nóng, lựa chọn của chúng ta hiện nay đang nằm giữa mức xấu và tồi tệ. Các mô hình cho thấy điều này sẽ tiếp tục diễn ra và ngày càng tồi tệ hơn nếu lượng khí thải không giảm mạnh", giáo sư Mora nói.
Nhiệt độ trung bình của cơ thể người khoảng 37 độ C. Khi nắng nóng, cơ thể tự làm mát bằng cách đổ mồ hôi. Tuy nhiên, nếu nắng nóng kết hợp với độ ẩm cao, mồ hôi không thể bay hơi vì không khí bão hòa hơi nước, khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên đến mức đe dọa tính mạng.
"Hậu quả của việc tiếp xúc với các điều kiện khí hậu gây chết người sẽ ngày càng trầm trọng hơn do dân số già đi. Người già là đối tượng rất dễ bị tổn thương do nắng nóng", Mora viết.
- Green Trees dịch từ The Washington Post -
Côn trùng và sự phát triển của rêu đe dọa Nam Cực
Những loại sinh vật xâm thực như côn trùng và thực vật lại càng được phát tán mạnh hơn. Côn trùng và thực vật đến với Nam Cực ở dạng ấu trùng dần thích nghi và phát triển hơn khi nhiệt độ tại châu lục này đã tăng hơn 3 độ C trong một thập kỷ qua.
Các sông băng ngày càng thu hẹp diện tích để lộ nhiều vùng đất trống, nhanh chóng bị rêu phát triển lấp chỗ. Theo các nhà khoa học, những "cánh đồng rêu" này là môi trường thích hợp cho những kẻ xâm thực như ruồi trú ẩn và phát triển.
Quá trình xâm thực của các loài côn trùng và thực vật mới tại Nam Cực đang được các nhà khoa học theo dõi sát do vùng đất này được xem là châu lục dễ tổn thương nhất từ tình trạng nóng lêncủa toàn cầu.
"Ruồi là một ví dụ sinh động về những vấn đề mà Nam Cực phải đối phó với những sinh vật xâm thực. Chúng xuất phát từ các con tàu du lịch, phát triển mạnh trong khoang bếp của tàu và sau đó trú ẩn trong các trại thám hiểm Nam Cực. Bây giờ chúng sẽ thoát ra ngoài môi trường do nhiệt độ tại Nam Cực đang nóng lên, điều này làm chúng tôi lo lắng. Những loại côn trùng như ruồi mang theo các loại mầm bệnh có sức tàn phá đối với các loài sinh vật bản địa", ông Dominic Hodgson nhà khoa học thuộc đội Khảo sát Nam Cực Anh cho biết.
Tại Nam Cực có một số loài côn trùng bản địa. Cùng với rêu bản địa những loài côn trùng này đang có nguy cơ biến mất vì 3 nguồn đe dọa chính: các chuyến công tác của các nhà khoa học, sự gia tăng của các đoàn khách du lịch và cuối cùng là sự nóng lên toàn cầu.
Trong năm 2016 có khoảng 38.000 khách du lịch đến Nam Cực. Năm nay số lượng khách sẽ tăng lên thành 43.000 người. Dù ông Hodgson cho biết là những khách du lịch đến Nam Cực đều có ý thức giữ gìn thiên nhiên rất tốt. Nhưng với số lượng khách tăng chóng mặt như hiện nay thì nguy cơ phát tán các loài xâm thực là có thật.
Theo nhà nghiên cứu Anh Current Biology các loài thực vật tại Nam Cực sẽ phát triển bùng nổ trong những năm tới khi nhiệt độ của lục địa này không ngừng gia tăng. Một nhóm nghiên cứu của trường Đại học Exeter gần đây đã công bố kết luận rằng số lượng rêu phủ trên bề mặt Nam Cực hiện nay đã tăng 4 - 5 lần so với thời 1950.
"Sự nhạy cảm của việc phát triển các hòn đảo rêu trong quá khứ gia tăng nhiệt độ cho thấy hệ sinh thái sẽ thay đổi nhanh chóng khi nhiệt độ tiếp tục tăng trong tương lai, dẫn đến những sự thay đổi lớn trong sinh học và cảnh quan của Nam Cực. Nói tóm lại, chúng ta có thể sẽ thấy cây xanh tại Nam Cực, điều đã xảy ra tại Bắc Cực trong thời gian qua", Dan Charman người đứng đầu nhóm nghiên cứu của Đại học Exeter nói.
"Côn trùng và các thực vật ở Nam Cực đã tồn tại ở đó hàng ngàn năm trước. Chúng ta phải hành động ngay từ bây giờ nếu chúng ta muốn cứu vãn khu vực môi trường nguyên sơ cuối cùng này", ông Hodgson nói.
- Green Trees dịch từ Science World Report -
Bình Định: Nguời dân cương quyết ngăn khai thác titan vì lo ô nhiễm nguồn nước.
Những ngày qua, nhiều người dân ở hai xã Mỹ An, Mỹ Thọ (huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định) liên tục phản ứng, không cho Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt khai thác titan trên địa bàn vì lo ngại ô nhiễm nguồn nước.
Khu vực Công ty CP khoáng sản Biotan khai thác titan tại xã Mỹ An (huyện Phù Mỹ) trước đây - Ảnh: THÁI THỊNH
Ông Đặng Ngọc Thái, trưởng thôn Xuân Phương (xã Mỹ An), cho biết trước đây thôn này có rừng dương (phi lao) bạt ngàn. “Từ năm 2006, khi có công ty được cho đến đây khai thác titan, họ đốn hạ nhiều hecta cây dương, xe chở titan làm ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Tiếp đó, mạch nước ngầm trong thôn bị cạn dần. Để có nước sinh hoạt và tưới tiêu, nhiều người dân phải bỏ tiền khoan giếng mới” - ông Thái cho hay.
Một số người dân ở thôn Xuân Bình (xã Mỹ An) cũng nghi ngờ giếng nước gia đình họ đục, có mùi hôi là do việc khai thác titan trước đây gây nên.
“Giờ mà tỉnh, huyện cho khai thác titan lại thì dân khổ sở hơn nhiều, đặc biệt là lo lắng các thế hệ tương lai ở đây không còn nước sạch mà sinh hoạt, môi trường bị ô nhiễm nặng. Chúng tôi yêu cầu không được khai thác titan ở đây nữa” - một người dân bức xúc.
Còn ông Nguyễn Văn Giáo ở xã Mỹ Thọ lo lắng: “Khi nước ngầm mất đi thì rừng phòng hộ che chắn sẽ không sống được”.
Theo tìm hiểu, từ tháng 6-2006 đến tháng 4-2013, UBND tỉnh Bình Định cấp phép cho Công ty CP khoáng sản Biotan khai thác titan trên diện tích gần 18ha tại xã Mỹ An và nhiều lần bị người dân phản ứng quyết liệt.
Tháng 4-2011, Bộ Tài nguyên và môi trường cấp phép cho Công ty khoáng sản và thương mại Bình Định (nay đổi tên thành Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt) khai thác titan tại xã Mỹ An với diện tích hơn 180ha trong thời gian 14 năm.
“Tuy nhiên, suốt sáu năm qua, công ty này chưa khai thác được vì vấp phải phản ứng gay gắt của nhân dân” - ông Hồ Mạnh Cường, phó trưởng Phòng Tài nguyên và môi trường huyện Phù Mỹ, cho biết.
Ông Hồ Ngọc Chánh, chánh văn phòng, đồng thời là người phát ngôn của UBND huyện Phù Mỹ, cho biết huyện đã có báo cáo UBND tỉnh về việc người dân liên tục ngăn cản không cho khai thác titan.
Ông Chánh cung cấp cho chúng tôi bản sao văn bản chỉ đạo của UBND tỉnh Bình Định mới đây, trong đó có nội dung yêu cầu Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt tạm dừng khai thác titan, phối hợp với chính quyền tổ chức họp dân, thông báo cụ thể đến cho người dân biết một số nội dung liên quan đến hoạt động khai thác, cam kết các quy định về bảo vệ môi trường.
Trong khi đó, ông Đỗ Ngọc Dũng, đại diện Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt, cho biết công ty đã hoàn chỉnh các thủ tục pháp lý cho việc khai thác titan ở xã Mỹ An, kể cả nộp tiền quỹ, tiền thuê đất... tuy nhiên vẫn bị dân ngăn cản khai thác.
“Việc UBND tỉnh tạm dừng khai thác không phải lỗi do doanh nghiệp mà do người dân ngăn cản. Việc dự án kéo dài nhiều năm, nay tiếp tục dừng gây thiệt hại không nhỏ nên doanh nghiệp rất mong chính quyền địa phương sớm có giải pháp giải quyết dứt điểm vụ việc” - ông Dũng nói.
Một số hình ảnh người dân tại hai xã Mỹ An, Mỹ Thọ (huyện Phù Mỹ) tràn ra đường phản ứng với chính quyền về việc cho Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt khai thác titan :
Ông Đặng Ngọc Thái, trưởng thôn Xuân Phương (xã Mỹ An), cho biết trước đây thôn này có rừng dương (phi lao) bạt ngàn. “Từ năm 2006, khi có công ty được cho đến đây khai thác titan, họ đốn hạ nhiều hecta cây dương, xe chở titan làm ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Tiếp đó, mạch nước ngầm trong thôn bị cạn dần. Để có nước sinh hoạt và tưới tiêu, nhiều người dân phải bỏ tiền khoan giếng mới” - ông Thái cho hay.
Một số người dân ở thôn Xuân Bình (xã Mỹ An) cũng nghi ngờ giếng nước gia đình họ đục, có mùi hôi là do việc khai thác titan trước đây gây nên.
“Giờ mà tỉnh, huyện cho khai thác titan lại thì dân khổ sở hơn nhiều, đặc biệt là lo lắng các thế hệ tương lai ở đây không còn nước sạch mà sinh hoạt, môi trường bị ô nhiễm nặng. Chúng tôi yêu cầu không được khai thác titan ở đây nữa” - một người dân bức xúc.
Còn ông Nguyễn Văn Giáo ở xã Mỹ Thọ lo lắng: “Khi nước ngầm mất đi thì rừng phòng hộ che chắn sẽ không sống được”.
Theo tìm hiểu, từ tháng 6-2006 đến tháng 4-2013, UBND tỉnh Bình Định cấp phép cho Công ty CP khoáng sản Biotan khai thác titan trên diện tích gần 18ha tại xã Mỹ An và nhiều lần bị người dân phản ứng quyết liệt.
Tháng 4-2011, Bộ Tài nguyên và môi trường cấp phép cho Công ty khoáng sản và thương mại Bình Định (nay đổi tên thành Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt) khai thác titan tại xã Mỹ An với diện tích hơn 180ha trong thời gian 14 năm.
“Tuy nhiên, suốt sáu năm qua, công ty này chưa khai thác được vì vấp phải phản ứng gay gắt của nhân dân” - ông Hồ Mạnh Cường, phó trưởng Phòng Tài nguyên và môi trường huyện Phù Mỹ, cho biết.
Ông Hồ Ngọc Chánh, chánh văn phòng, đồng thời là người phát ngôn của UBND huyện Phù Mỹ, cho biết huyện đã có báo cáo UBND tỉnh về việc người dân liên tục ngăn cản không cho khai thác titan.
Ông Chánh cung cấp cho chúng tôi bản sao văn bản chỉ đạo của UBND tỉnh Bình Định mới đây, trong đó có nội dung yêu cầu Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt tạm dừng khai thác titan, phối hợp với chính quyền tổ chức họp dân, thông báo cụ thể đến cho người dân biết một số nội dung liên quan đến hoạt động khai thác, cam kết các quy định về bảo vệ môi trường.
Trong khi đó, ông Đỗ Ngọc Dũng, đại diện Công ty CP khoáng sản Hoàng Đạt, cho biết công ty đã hoàn chỉnh các thủ tục pháp lý cho việc khai thác titan ở xã Mỹ An, kể cả nộp tiền quỹ, tiền thuê đất... tuy nhiên vẫn bị dân ngăn cản khai thác.
“Việc UBND tỉnh tạm dừng khai thác không phải lỗi do doanh nghiệp mà do người dân ngăn cản. Việc dự án kéo dài nhiều năm, nay tiếp tục dừng gây thiệt hại không nhỏ nên doanh nghiệp rất mong chính quyền địa phương sớm có giải pháp giải quyết dứt điểm vụ việc” - ông Dũng nói.
- Ảnh: Thái Thịnh
- Nguồn: Tuổi Trẻ
TP. HCM: Ô nhiễm nặng từ các xưởng tái chế nhôm
Nhu cầu về nhôm tăng cao khiến việc sản xuất, tái chế nhôm ngày càng tăng trưởng mạnh mẽ. Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là một số cơ sở còn thiếu kinh nghiệm và ý thức bảo vệ môi trường khi sản xuất và tái chếnhôm. Nếu xử lý không tốt, việc tái chế nhôm sẽ để lại lượng bã thải rất lớn, có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường.
Những ngày vừa qua, người dân sống dọc đuờng E11/4 Ấp Tân Thới 3, xã Tân Hiệp, huyện Hóc Môn, TP. HCM liên tục phản ánh với Green Trees về tình trạng ô nhiễm của các xưởng tái chế nhôm trên khu vực này.
Ngày 24/5, phóng viên tình nguyện của Green Trees đã có mặt tại tuyến đường trên để tìm hiểu rõ hơn về vấn đề này. Từ đường E11/4 Ấp Tân Thới 3, xã Tân Hiệp, huyện Hóc Môn đi vào khoảng 600m, chúng tôi gặp một đồng chí vệ binh. Được sự hướng dẫn của đồng chí, chúng tôi tìm đến xưởng sản xuất nhôm của ông Tiếp và bà Chín nằm trên đất của Sư đoàn 317 – Quân khu 7.
Dọc đường đi, chúng tôi thấy những chiếc xe tải chở hàng liên tục di chuyển ra vào. Một người dân giấu tên cho biết: “Tôi không rõ xưởng này hoạt động từ bao giờ, nhưng thời gian gần đây, các xe tải ra vào xuởng liên tục. Khói bụi và ồn ào cả ngày lẫn đêm, khiến người dân rất khó chịu”.
Tiến sâu vào xưởng sản xuất, chúng tôi cảm thấy ngạt thở vì mùi khét, mùi hăng hắc nồng nặc thải ra từ các lò đốt nhôm. Hai xưởng rộng khoảng 60 m2 này chỉ mở một cửa duy nhất khi cần ra vào. Trước cửa, các thành nhôm thành phẩm được xếp thành từng khối chờ bốc lên xe. Thấy sự xuất hiện của chúng tôi, người phụ nữ tầm hơn 40 tuổi ngồi trước cửa xưởng “cảnh giới” đứng bật dậy, bước đến hỏi chúng tôi cần gì và cho biết ở đây không được vào.
Quy trình sản xuất
Trong hai xưởng tái chế, nhôm phế liệu được chất chồng thành đống cao ngất chờ vào lò để nung chảy. Vỏ lon bia, xoong nồi cũ, dây điện, phụ tùng máy móc, vành xe hỏng, khung nhôm kính… được thu mua với giá rẻ ở khắp nơi sau đó tập kết về xưởng. Sau đó, những nguyên liệu này được nấu trong lò đốt cho tan chảy và nhôm lỏng được đổ vào khuôn thành các thanh nhôm có chiều dài khoảng 80cm, nặng từ 8 – 12kg.
Bên trong xưởng của ông Tiếp và bà Chín là hai lò đốt với công suất 12 tấn/ngày. Nhìn sang bên cạnh, chúng tôi thấy 2 người công nhân mỗi người bịt một chiếc khăn mặt kín mít chỉ hở mỗi 2 con mắt đang thay nhau dùng xẻng xúc phế liệu đổ vào lò. Theo tính toán của các chuyên gia, hàm lượng bụi và khói bên cạnh các lò đúc luôn vượt quá tiêu chuẩn cho phép tới 10-15 lần, điều này khiến tôi tự nghĩ không hiểu qua lớp khăn mặt kia hàm lượng khói bụi liệu giảm đi được mấy phần.
Bã thải trong sản xuất đi đâu?
Ông Trần Văn H (một người có kinh nghiệm nấu nhôm lâu năm) cho biết: “Cứ 6 tấn nhôm sẽ sản sinh ra khoảng 600kg xỉ”. Xỉ nhôm là một trong những chất vô cùng độc hại đối với môi trường, nếu không được xử lý đúng cách sẽ gây ảnh hưởng tới môi trường và sức khỏe của con người.
Điều đáng nói, xưởng tái chế nhôm của ông Tiếp và bà Chín hoạt động với công suất lớn nhưng lại không có khu xử lý xỉ nhôm. Điều này khiến chúng tôi tự đặt câu hỏi không biết lượng xỉ nhôm khổng lồ ấy được vận chuyển đi đâu và xử lý như thế nào? Liệu hai xưởng tái chế nhôm này đã đánh giá tác động môi trường trước khi hoạt động hay chưa? Và với hoạt động tái chế nhôm này, liệu ông Tiếp và bà Chín có được cấp giấy phép kinh doanh hay không?
Nguy cơ nhiễm độc từ xưởng tái chế nhôm
Quá trình tái chế nhôm sản sinh ra rất nhiều khói bụi độc hại, gây ô nhiễm môi trường trầm trọng và ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể con người. Đặc biệt, những người thường xuyên tiếp xúc hoặc sinh sống gần các xưởng tái chế nhôm có nguy cơ cao bị nhiễm các bệnh liên quan đến đường hô hấp, ngoài da, đường tiêu hóa.
Theo nghiên cứu của PGS-TS Nguyễn Thị Kim Thái, Viện Khoa học và Kỹ thuật môi trường, Trường đại học Xây dựng, trong các máy biến thế, tụ điện phế thải (mà các lò tái chế nhôm thường thu mua), có một hợp chất độc hại chứa trong dầu thải là chất PCB. PCB là một hợp chất hữu cơ rất khó phân hủy. Chất độc này khi xâm nhập vào cơ thể sẽ tích lũy trong các mô mỡ, có thể gây nhiễm độc nặng ảnh hưởng đến hệ thần kinh, tuần hoàn máu… gây giảm sút trí nhớ. Nghiêm trọng hơn, chúng có thể làm biến đổi gien và có nguy cơ gây ung thư cao.
Vậy, có hay không chuyện xưởng tái chế nhôm này chỉ chú trọng vào sản xuất và lợi nhuận mà không quan tâm đầu tư cho việc xử lý chất thải, cải thiện môi trường của cơ sở sản xuất? Phải chăng sức khỏe của các chiến sĩ và người dân nơi đây đang được chính họ mang ra trao đổi với lợi nhuận? Và những xưởng tái chế này được xây dựng trên đất của Quân đội nhân dân Việt Nam là đúng hay sai? Các cơ quan chức năng sẽ giải quyết vấn đề nhức nhối này như thế nào để đảm bảo an toàn và sức khỏe cho người dân.
- Green Trees -
Hà Nội: Tới năm 2020 - 100% người dân được uống nước sạch tại vòi
Tại buổi làm việc, Chủ tịch UBND TP Nguyễn Đức Chung nhấn mạnh: mục tiêu của thành phố đến năm 2020 là 100% người dân Hà Nội phải được cấp nước sạch và tiêu chuẩn nước sạch được đặt ra là phải “uống được tại vòi”. Bên cạnh đó, để giữ gìn tài nguyên, các nhà máy nước phải chuyển hoàn toàn sang sử dụng nước mặt. Chủ tịch cho biết, TP coi việc đẩy nhanh cung cấp nước sạch là một trong những giải pháp nâng cao chất lượng đời sống nhân dân. Với mục tiêu này, các nhà máy nước cung cấp nước sạch khu vực nội đô phải khẩn trương nghiên cứu, bổ sung công nghệ lọc, trình phương án trong tháng 8/2017 để triển khai vào năm 2018. Các doanh nghiệp cấp nước cần rà soát hệ thống mạng cấp nước, không để thất thoát; thay đổi, điều chỉnh công nghệ để có thể sục rửa mạng cấp nước định kỳ; xây dựng đề án củng cố bộ máy, phương thức quản lý, không để thất thoát, tham nhũng…
Về nước sạch tại khu vực nông thôn, Chủ tịch UBND TP Nguyễn Đức Chung yêu cầu tiếp tục phát triển mạng lưới cấp nước để lấy nguồn nước sạch của các nhà máy hiện có, đi đôi với khuyến khích nhà đầu tư xây dựng nhà máy mới. Để khuyến khích các doanh nghiệp, nhà đầu tư cung cấp nước sạch cho khu vực nông thôn, Chủ tịch cho biết, TP sẽ giúp các doanh nghiệp kết nối với các ngân hàng; dành 800 đến 1.000 tỷ đồng cho vay lãi suất thấp hoặc không lãi suất để hỗ trợ về nguồn vốn, ưu tiên các doanh nghiệp phát triển những dự án ở các huyện xa như Mỹ Đức, Mê Linh, Chương Mỹ, Thường Tín, Phú Xuyên… Ngoài ra, TP cũng sẽ tổ chức kết nối các nhà đầu tư với các doanh nghiệp cung cấp vật tư để bảo đảm đồng bộ và chất lượng. TP cam kết đẩy mạnh cải cách hành chính để hỗ trợ đầu tư trên lĩnh vực này theo hướng là giao Sở Xây dựng là đầu mối duy nhất tiếp nhận và giải quyết các hồ sơ dự án đầu tư, đồng thời, cho phép cơ chế vừa thiết kế, vừa thi công.
Cũng tại buổi làm việc, Chủ tịch UBND TP Nguyễn Đức Chung đã trao đổi trực tiếp với các doanh nghiệp và nhà đầu tư nhằm tháo gỡ những khó khăn, chủ động thúc đẩy và khuyến khích đầu tư vào một số vùng, dự án trọng điểm. Chủ tịch giao Sở Xây dựng tiếp nhận hồ sơ dự án của Công ty Nước sạch Hà Nam, phối hợp với huyện Phú Xuyên, Sở Tài Chính để giúp Công ty này cấp nước sạch cho nhân dân trên địa bàn huyện trong thời gian sớm nhất. Công ty Nước sạch số 2 cần kiểm điểm trách nhiệm trong việc sử dụng vật liệu không đúng tiêu chuẩn; khẩn trương phối hợp với huyện Sóc Sơn để cung cấp nước sạch cho nhân dân khu vực xã Nam Sơn. Bên cạnh việc đẩy nhanh tiến độ xây dựng các nhà máy nước sạch mới, các nhà máy nước đã đi vào hoạt động cần nghiên cứu nâng công suất, mở rộng mạng cấp nước, phối hợp để phủ kín địa bàn. Các Công ty cấp nước cần nghiên cứu, tiến tới sớm đưa vào sử dụng đồng hồ nước thông minh để nâng cao năng lực quản lý…
Theo báo cáo của Sở Xây dựng, thời gian qua, để giải quyết nước sạch khu vực nông thôn, UBND TP Hà Nội đã kêu gọi xã hội hóa lĩnh vực đầu tư cấp nước sạch khu vực nông thôn, giao Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn hoàn thiện đề án giao công trình cấp nước nông thôn cho doanh nghiệp hoặc hợp tác xã tiếp nhận quản lý. Thành phố đã chấp thuận chủ trương cho 10 nhà đầu tư thực hiện 20 dự án cấp nước cho khu vực nông thôn với phạm vi cấp nước cho 75 xã, hơn 180 nghìn hộ với gần 730 nghìn người dân. Các dự án hoàn thành sẽ nâng tỷ lệ người dân khu vực nông thôn được cấp nước sạch lên khoảng 54%. Từ tháng 6/2016 đến nay, một số dự án cấp nước nông thôn đã được các nhà đầu tư triển khai thực hiện việc cấp nước cho khoảng gần 15 nghìn hộ với khoảng 60 nghìn người dân được cấp nước sạch.
- Theo nguồn HNP-
Các dòng sông ô nhiễm nặng ở Hà Nội tương lai sẽ như thế nào?
“Tập trung xây dựng, triển khai các phương án tạo cảnh quan, xử lý môi trường nước, từng bước làm “sống lại” sông Tô Lịch, sông Tích, sông Nhuệ và sông Đáy” là một trong những mục tiêu cụ thể trong Nghị quyết số 11-NQ/TU.
Trước hết, TP Hà Nội sẽ tập trung chỉ đạo xử lý ô nhiễm nước sông Tô Lịch, bảo đảm dòng chảy vào mùa khô; hoàn thành đúng tiến độ Đề án tổng thể bảo vệ môi trường lưu vực sông Nhuệ – sông Đáy. Từ nay đến năm 2020, thành phố phấn đấu hoàn thành việc tách nước thải đưa về hệ thống xử lý tập trung trước khi đổ vào hồ, xử lý thành công tất cả các hồ nội thành và các hồ gắn với di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh bị ô nhiễm nghiêm trọng.
Một số mục tiêu khác là: 100% người dân ở nông thôn được dùng nước sạch; 100% số hộ có các công trình vệ sinh đạt tiêu chuẩn; 100% các khu, cụm công nghiệp hiện đang hoạt động hoàn thành hệ thống xử lý nước thải tập trung, bảo đảm xử lý đạt Quy chuẩn Việt Nam trước khi thải ra môi trường; 100% các bệnh viện và trung tâm y tế do thành phố quản lý có hệ thống xử lý nước thải đạt tiêu chuẩn môi trường…
Ngoài ra, TP Hà Nội xác định mục tiêu đối với chất thải rắn: Tỷ lệ rác thải sinh hoạt được thu gom, xử lý khu vực đô thị đạt 100%; khu vực nông thôn đạt từ 95% đến 100%; phấn đấu giảm tỷ lệ chôn lấp rác thải còn 30%, tăng tỷ lệ rác thải được tái chế theo công nghệ tiên tiến hiện đại. Thành phố cũng phấn đấu thu gom 100%; xử lý 80% chất thải rắn công nghiệp. Thành phố sẽ quy hoạch để đưa các công đoạn sản xuất gây ô nhiễm lớn tại các làng nghề ra khu sản xuất tập trung; yêu cầu xây dựng hệ thống xử lý nước thải trước khi xả ra môi trường đối với số hộ có nghề có nguồn xả thải. Để giảm ô nhiễm bụi, thành phố chỉ đạo 100% các công trường xây dựng phải được che chắn và áp dụng các biện pháp giảm bụi…
Để thực hiện mục tiêu trên, Nghị quyết nêu rõ 3 nhiệm vụ trọng tâm và 4 giải pháp chủ yếu. Trong đó, Ban Thường vụ Thành ủy xác định sẽ tập trung chỉ đạo đầu tư dự án Trạm bơm Liên Mạc giai đoạn 1 đã được phê duyệt, nhằm điều hòa mực nước giữa sông Hồng và sông Nhuệ, tạo nguồn cấp nước cho sông Tô Lịch… Chương trình thu gom và xử lý nước thải của thành phố trên lưu vực sông Nhuệ, sông Đáy giai đoạn 2017 – 2020 và các chương trình chống ngập, khơi thông dòng chảy tại sông Nhuệ, sông Đáy, sông Tô Lịch, sông Tích… sẽ được chỉ đạo triển khai đồng bộ.
Ps: Green Trees sẽ giám sát tiến trình của các đề án cụ thể theo Nghị quyết số 11-NQ/TU
TP. Đà Nẵng: Cử tri bức xúc vì vấn đề ô nhiễm môi trường tại Hội đồng nhân dân
TP. Đà Nẵng được biết đến là thành phố phát triển nhanh về kinh tế và du lịch của Việt Nam. Tuy nhiên, trong kỳ họp gần đây giữa Hội đồng nhân dân thành phố với các cử tri qua chương trình “Giám sát việc kiến nghị của cử tri”, đã có nhiều ý kiến bức xúc từ phía cử tri phản ánh về những “điểm đen” môi trường đang từng ngày “bức tử” người dân.
Người dân bức xúc chỉ chỗ nước thải ra từ Nhà máy thép Dana -Úc
Một trong những “họng cống” bốc mùi hôi thối trên con đường ven biển thuộc phường Thọ Quang, Đà Nẵng
Dòng nước xả thải ra từ côn kênh Phú Lộc có lúc đục ngầu, đen đúa và bốc mùi hôi hám khó chịu
Con kênh “đen” đang ngày ngày “bức tử” thành phố: Cử tri của thành phố Đà Nẵng có phản ánh tình trạng con kênh Phú Lộc nằm trên địa bàn quận Thanh Khê nhưng nhánh chảy của nó dài hàng km chảy qua quận Liên Chiểu. Mà đoạn kênh này là khu vực tập trung nhiều khu công nghiệp ở Hòa Khánh, khu dân cư lao động… Vì vậy, con kênh chính là nơi hứng các nguồn nước xả thải từ khu công nghiệp, khu dân cư trước khi đổ ra biển Đà Nẵng. Điều đó cũng lý giải vì sao nước con kênh luôn có màu xanh đen, đục ngầu và thi thoảng lại thấy cá chết nổi trắng mặt kênh. Chính tình trạng ô nhiễm của con kênh Phú Lộc đã gây nên sự bức xúc kéo dài nhiều năm nay của người dân sống trong khu vực gần con kênh. Mặc dù, thành phố đã tìm nhiều giải pháp để khắc phục tình trạng ô nhiễm của con kênh nhưng kết quả vẫn chưa triệt để và chưa thỏa ý nguyện của người dân. Vậy nên, con kênh Phú Lộc vẫn đang là “điểm đen” môi trường của thành phố Đà Nẵng cần được ưu tiên giải quyết.
Những bãi rác tự phát trên vỉa hè Đà Nẵng gây mất mỹ quan đô thị và có mùi hôi thối
Lá phổi xanh Sơn Trà bị “đâm nát” bởi sắt thép các dự án du lịch
Trong 1 ngày, 13.000 m2 đất rừng thành đất ở cho Giám đốc Sở tài nguyên Yên Bái
(GDVN) - Chỉ trong 1 ngày, 06 quyết định có số liên tiếp nhau được cấp dưới ký để chuyển hàng ngàn mét vuông đất rừng sang đất ở cho nhà ông Giám đốc Sở Tài nguyên.
Ngày 20/7/2015, ông Nguyễn Yên Hiền, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Yên Bái đã “vung bút” ký liên tiếp 06 quyết định chuyển đổi hơn 13 ngàn mét vuông đất rừng sản xuất, đất trồng cây lâu năm, đất nuôi trồng thủy sản sang… "đất ở" cho gia đình ông Phạm Sỹ Quý, Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Yên Bái.
Đó là các Quyết định số 2356, 2357, 2358, 2359, 2360 và 2361, tổng diện tích của 06 quyết định “siêu tốc” này là 13 ngàn 272 mét vuông đất rừng, đất trồng cây lâu năm, đất thủy sản "biến" thành đất ở.
Đến ngày 02/6/2016, lại chính ông Nguyễn Yên Hiền ký tiếp Quyết định số 1639/QĐ-UBND để chuyển đổi 308 mét vuông cho gia đình ông Quý.
Tháng 9/2016, ông Phạm Sỹ Quý được bổ nhiệm làm Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Yên Bái. Ảnh Báo Tài nguyên Môi trường.
Như vậy, sau 07 quyết định của Ủy ban thành phố Yên Bái (trong đó 06 quyết định ký 01 ngày), gia đình ông Giám đốc Sở Tài nguyên đã có khu “đất ở” với tổng diện tích 13.577m2, và hợp thành một khu đất rộng bao la ở tổ 42, phường Minh Tân, thành phố Yên Bái.
Người đứng tên quyết định là vợ ông Quý - bà Hoàng Thị Huệ, sinh năm 1975, thường trú tại tổ 51, phường Minh Tân, thành phố Yên Bái.
Căn cứ mà ông Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Yên Bái “vung bút” là Quyết định số 666/QĐ-UBND ngày 12/5/2014 của Ủy ban nhân dân tỉnh Yên Bái "về việc xét duyệt điều chỉnh quy hoạch sử dụng đất đến năm 2020 và kế hoạch sử dụng đất 5 năm (2011 – 2015) của thành phố Yên Bái".
Theo chức năng, nhiệm vụ thì chính Sở Tài nguyên Môi trường, nơi ông Quý đang làm Giám đốc là đơn vị chủ trì, phối hợp với các cơ quan có liên quan lập, điều chỉnh quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất của địa phương trình Ủy ban nhân dân tỉnh để ban hành Quyết định số 666/QĐ-UBND ngày 12/5/2014.
Khu đất của gia đình ông Quý, với những công trình mà nhiều dân địa phương phải trầm trồ, khen ngợi. Ảnh Hải Ninh
Quyết định số 666/QĐ-UBND ngày 12/5/2014 của Ủy ban nhân dân tỉnh Yên Bái phần “Cơ quan, chủ đầu tư” lại chỉ ghi tên “người dân”, chứ không hề ghi là gia đình Giám đốc Sở Tài nguyên;
Phần “Quy mô diện tích dự kiến thực hiện” ghi là 2,98 héc ta, trong đó đất trồng lúa là 03 héc ta, đất khác là 2,68 héc ta… Quyết định cũng ghi rõ, thời gian thực hiện và hoàn thành là năm 2016.
Như vậy, gia đình ông Quý đã đi trước “người dân” 1 bước, khi tháng 7/2015 đã hoàn thành việc chuyển đổi mục đích và trong số 2,68 héc ta "đất khác" mà tỉnh quy hoạch cho phép người dân chuyển đổi thì gia đình ông Giám đốc Sở đã “ôm trọn” hơn 1,3 héc ta (chiếm gần 50%) diện tích.
Người đề xuất ký các quyết định trên chính là Trưởng phòng Tài nguyên và Môi trường thành phố Yên Bái – đây là cấp dưới (theo ngành dọc) của ông Quý.
Trao đổi với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam ngày 07/6/2017, lúc đầu, ông Phạm Sỹ Quý không thừa nhận đây là khu đất của gia đình ông.
Ông Quý cho rằng: “Đấy không phải nhà tôi. Tôi làm gì có nhiều đất như vậy…”.
Khi phóng viên đặt câu hỏi: “Thế người đứng tên là bà Hoàng Thị Huệ, sinh năm 1975, ở tổ 51 phường Minh Tân không phải là vợ ông?”.
Lúc này ông Quý lại biện bạch: “Huệ đúng là vợ tôi, nhưng đất không phải của tôi…”.
Lòng vòng mãi tới khi phóng viên trưng ra bằng chứng “không thể chối cãi” thì ông Giám đốc Sở Tài nguyên mới thừa nhận đây chính là khu đất gia đình ông và bản thân ông đang phải làm “giải trình” cho lãnh đạo tỉnh.
Cùng ngày, trao đổi với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, ông Nguyễn Văn Khánh, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Yên Bái xác nhận đây là khu đất gia đình ông Phạm Sỹ Quý, Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường.
“Tôi đã nắm được sự việc này và tỉnh cũng đang yêu cầu Ủy ban nhân dân thành phố Yên Bái và Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh làm rõ quy trình, thủ tục chuyển đổi. Tỉnh cũng đang yêu cầu ông Quý báo cáo giải trình…”, ông Khánh cho biết.
Phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam cũng liên hệ làm việc với ông Đỗ Đức Duy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Yên Bái. Mặc dù nắm được nội dung mà báo chí đang xác minh, làm rõ liên quan đến khu đất gia đình ông Giám đốc Sở Tài nguyên nhưng ông Duy từ chối phát ngôn và hướng dẫn phóng viên làm việc với Chánh Văn phòng tỉnh.
Vụ việc ông Phạm Sỹ Quý, Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Yên Bái “thâu tóm” hơn 13 ngàn mét vuông đất rừng, đất thủy sản rồi chuyển đổi sang đất ở để xây các công trình quy mô đồ sộ là điều khó có thể chấp nhận được? Ai đang đứng ra che chắn, để cho các cơ quan chức năng và các cá nhân làm như vậy?
Vào ngày 09/9/2016, ông Phạm Sỹ Quý (sinh năm 1971) được bà Phạm Thị Thanh Trà, lúc này là Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Yên Bái (hiện bà Trà là Bí thư Tỉnh ủy Yên Bái) ký quyết định bổ nhiệm làm Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường. Trả lời trên báo chí, bà Phạm Thị Thanh Trà khẳng định, việc bà ký bổ nhiệm ông Quý là thừa hành theo luật định ở vị trí mà bà đang đương nhiệm chứ không phải là quyết định cá nhân. "Quy trình bổ nhiệm là cực kỳ chặt chẽ, không có gì để gọi là ưu ái trong trường hợp này", bà Trà khẳng định.
- Hải Ninh-
Sơn Trà không chỉ "lá phổi"mà còn là "dạ dày",thưa Phó Thủ Tướng
Green Trees nhận định đây là một bài viết quá thâm thúy:
Sơn Trà không chỉ là “lá phổi xanh” mà còn phải là “cái dạ dày” để nuôi cơ thể. Hủy hoại Sơn Trà là một tội ác nhưng không đánh thức Sơn Trà thì phải chăng, cũng là tội lỗi?
Những ngày qua, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đã vào Sơn Trà (Đà Nẵng) để trực tiếp nắm bắt tình hình, tìm giải pháp khả thi nhất cho bán đảo này. Việc làm của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam được dư luận hoan nghênh bởi nó xóa đi cái cung cách bàn giấy, duyệt dự án qua hồ sơ trong phòng máy lạnh.
Đặc biệt sau chuyến đi thị sát, Phó Thủ tướng đã yêu cầu tạm dừng mọi hoạt động trên tất cả các dự án trong 3 tháng đã thể hiện sự cẩn trọng trước khi quyết định một vấn đề hệ trọng, không chỉ liên quan đến bán đảo Sơn Trà, TP Đà Nẵng mà còn là sự quan tâm của cả nước.
Với tư cách một nhà báo, xin gửi tới Phó Thủ tướng mấy suy nghĩ của cá nhân tôi.
Trước khi bày tỏ quan điểm, xin kể lại 4 sự việc mà người viết bài này đã trực tiếp tham gia, tất nhiên cũng với tư cách nhà báo.
Việc thứ nhất là cách đây gần 20 năm, khi triển khai dự án cáp treo Yên Tử, các nhà đầu tư và chính quyền Quảng Ninh đã gặp phải rất nhiều ý kiến phản đối với đủ các lý do, nào là phá vỡ cảnh quan, hủy hoại di tích, động chạm cõi tâm linh. Song, câu hỏi đặt ra là không làm cáp treo thì làm gì để bảo vệ Đường Tùng và giải quyết nhu cầu chính đáng của hàng vạn phật tử, khách du lịch mỗi ngày, hàng trăm vạn du khách mỗi năm ngoài phương án xây dựng cáp treo? Giờ đây thì hiệu quả của tuyến cáp treo này như thế nào, chắc ai cũng biết. Đường Tùng đã “thoát chết” trong gang tấc, được bảo vệ.
Việc thứ hai, cùng thời điểm trên, có một dự án (hình như của Na Uy hay Đan Mạch) viện trợ để thay nước Hồ Tây “uống được”. Dự án này cũng vấp phải sự phản đối gay gắt, có Đại biểu Quốc hội còn cho rằng thay nước Hồ Tây “uống được” là vô nhân đạo vì “nước sinh hoạt còn thiếu” và cuối cùng thì Hồ Tây đến nay cơ bản đã “tử vong”, nước sinh hoạt thiếu vẫn thiếu.
Việc thứ ba là dự án thay nước hồ Gươm cũng không thực hiện được và giờ đây, Hồ Gươm thế nào chắc ai cũng biết. Số phận của Cụ Rùa truyền thuyết cuối cùng cũng “đã bỏ ta đi”.
Việc thứ tư, cách đây máy tháng, tôi có lên Fansipan, nóc nhà của Tổ quốc đã tận mắt chứng kiến sự hân hoan, kiêu hãnh và niềm hạnh phúc hiện lên trên gương mặt tất cả mọi người, nhất là các cụ già và em thơ. Một nhà thơ bạn vong niên của tôi ở tận miền cực Nam khi đứng dưới lá cờ ở nóc nhà Tổ quốc, gọi điện cho tôi đã bật khóc.
Tất nhiên, như hầu hết các dự án, khi triển khai, những nhà đầu tư đều vấp phải sự phản ứng quyết liệt và phải nhờ sự kiên quyết, công trình mới được thực hiện.
Từ những câu chuyện trên cho thấy vẫn là sự gian nan của bài toán muôn thủa: Bảo tồn – phát triển và ngược lại của ngành du lịch.
Trở lại với Sơn Trà, cá nhân tôi cho rằng cũng không ngoài “qui luật” này. Vấn đề ở đây là phải xử lý hài hòa giữa ba mối quan hệ: An ninh quốc phòng, môi trường và phát triển kinh tế.
Chúng ta không đổi an ninh quốc phòng hay môi trường lấy kinh tế nhưng cũng không coi nhẹ sự phát triển kinh tế bởi theo suy nghĩ của người viết bài này, với những gì đã và đang có, Đà Nẵng khó có con đường nào để lựa chọn ngoài du lịch và phát triển công nghệ cao. Trong khi thực trạng, phát triển công nghệ chưa hiệu quả.
Vì thế, việc khai thác Sơn Trà đối với Đà Nẵng là nhu cầu cần thiết để phát triển du lịch nhằm nâng cao đời sống cho người dân thành phố cũng như góp phần vào ngân sách quốc gia.
Sơn Trà có là kho vàng thì cũng phải khai thác, đưa vào sử dụng bởi nếu chôn dưới đất thì vàng khác gì đất dá. Có là “tiên nữ” thì cũng nên “đánh thức” để tham gia vào công cuộc xây dựng đất nước chứ không thể để “người đẹp ngủ trong rừng”. Sơn Trà không chỉ là “lá phổi xanh” mà còn phải là “cái dạ dày” để nuôi cơ thể.
Tôi hi vọng rằng sau 3 tháng, Phó Thủ tướng sẽ cùng với các chuyên gia, nhà khoa học, nhà kinh tế tìm ra giải pháp tối ưu nhất để phát triển Sơn Trà một cách hài hòa, bền vững, hiệu quả.
Hủy hoại Sơn Trà là một tội ác nhưng không đánh thức Sơn Trà thì phải chăng, cũng là tội lỗi?
- Bùi Hoàng Tám -
Sơn Trà không chỉ là “lá phổi xanh” mà còn phải là “cái dạ dày” để nuôi cơ thể. Hủy hoại Sơn Trà là một tội ác nhưng không đánh thức Sơn Trà thì phải chăng, cũng là tội lỗi?
Những ngày qua, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đã vào Sơn Trà (Đà Nẵng) để trực tiếp nắm bắt tình hình, tìm giải pháp khả thi nhất cho bán đảo này. Việc làm của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam được dư luận hoan nghênh bởi nó xóa đi cái cung cách bàn giấy, duyệt dự án qua hồ sơ trong phòng máy lạnh.
Đặc biệt sau chuyến đi thị sát, Phó Thủ tướng đã yêu cầu tạm dừng mọi hoạt động trên tất cả các dự án trong 3 tháng đã thể hiện sự cẩn trọng trước khi quyết định một vấn đề hệ trọng, không chỉ liên quan đến bán đảo Sơn Trà, TP Đà Nẵng mà còn là sự quan tâm của cả nước.
Với tư cách một nhà báo, xin gửi tới Phó Thủ tướng mấy suy nghĩ của cá nhân tôi.
Trước khi bày tỏ quan điểm, xin kể lại 4 sự việc mà người viết bài này đã trực tiếp tham gia, tất nhiên cũng với tư cách nhà báo.
Việc thứ nhất là cách đây gần 20 năm, khi triển khai dự án cáp treo Yên Tử, các nhà đầu tư và chính quyền Quảng Ninh đã gặp phải rất nhiều ý kiến phản đối với đủ các lý do, nào là phá vỡ cảnh quan, hủy hoại di tích, động chạm cõi tâm linh. Song, câu hỏi đặt ra là không làm cáp treo thì làm gì để bảo vệ Đường Tùng và giải quyết nhu cầu chính đáng của hàng vạn phật tử, khách du lịch mỗi ngày, hàng trăm vạn du khách mỗi năm ngoài phương án xây dựng cáp treo? Giờ đây thì hiệu quả của tuyến cáp treo này như thế nào, chắc ai cũng biết. Đường Tùng đã “thoát chết” trong gang tấc, được bảo vệ.
Việc thứ hai, cùng thời điểm trên, có một dự án (hình như của Na Uy hay Đan Mạch) viện trợ để thay nước Hồ Tây “uống được”. Dự án này cũng vấp phải sự phản đối gay gắt, có Đại biểu Quốc hội còn cho rằng thay nước Hồ Tây “uống được” là vô nhân đạo vì “nước sinh hoạt còn thiếu” và cuối cùng thì Hồ Tây đến nay cơ bản đã “tử vong”, nước sinh hoạt thiếu vẫn thiếu.
Việc thứ ba là dự án thay nước hồ Gươm cũng không thực hiện được và giờ đây, Hồ Gươm thế nào chắc ai cũng biết. Số phận của Cụ Rùa truyền thuyết cuối cùng cũng “đã bỏ ta đi”.
Việc thứ tư, cách đây máy tháng, tôi có lên Fansipan, nóc nhà của Tổ quốc đã tận mắt chứng kiến sự hân hoan, kiêu hãnh và niềm hạnh phúc hiện lên trên gương mặt tất cả mọi người, nhất là các cụ già và em thơ. Một nhà thơ bạn vong niên của tôi ở tận miền cực Nam khi đứng dưới lá cờ ở nóc nhà Tổ quốc, gọi điện cho tôi đã bật khóc.
Tất nhiên, như hầu hết các dự án, khi triển khai, những nhà đầu tư đều vấp phải sự phản ứng quyết liệt và phải nhờ sự kiên quyết, công trình mới được thực hiện.
Từ những câu chuyện trên cho thấy vẫn là sự gian nan của bài toán muôn thủa: Bảo tồn – phát triển và ngược lại của ngành du lịch.
Trở lại với Sơn Trà, cá nhân tôi cho rằng cũng không ngoài “qui luật” này. Vấn đề ở đây là phải xử lý hài hòa giữa ba mối quan hệ: An ninh quốc phòng, môi trường và phát triển kinh tế.
Chúng ta không đổi an ninh quốc phòng hay môi trường lấy kinh tế nhưng cũng không coi nhẹ sự phát triển kinh tế bởi theo suy nghĩ của người viết bài này, với những gì đã và đang có, Đà Nẵng khó có con đường nào để lựa chọn ngoài du lịch và phát triển công nghệ cao. Trong khi thực trạng, phát triển công nghệ chưa hiệu quả.
Vì thế, việc khai thác Sơn Trà đối với Đà Nẵng là nhu cầu cần thiết để phát triển du lịch nhằm nâng cao đời sống cho người dân thành phố cũng như góp phần vào ngân sách quốc gia.
Sơn Trà có là kho vàng thì cũng phải khai thác, đưa vào sử dụng bởi nếu chôn dưới đất thì vàng khác gì đất dá. Có là “tiên nữ” thì cũng nên “đánh thức” để tham gia vào công cuộc xây dựng đất nước chứ không thể để “người đẹp ngủ trong rừng”. Sơn Trà không chỉ là “lá phổi xanh” mà còn phải là “cái dạ dày” để nuôi cơ thể.
Tôi hi vọng rằng sau 3 tháng, Phó Thủ tướng sẽ cùng với các chuyên gia, nhà khoa học, nhà kinh tế tìm ra giải pháp tối ưu nhất để phát triển Sơn Trà một cách hài hòa, bền vững, hiệu quả.
Hủy hoại Sơn Trà là một tội ác nhưng không đánh thức Sơn Trà thì phải chăng, cũng là tội lỗi?
- Bùi Hoàng Tám -
Green Trees đề xuất giải pháp để không phải chặt 1300 cây xanh
Đây là công trình do Ban quản lý đầu tư xây dựng công trình giao thông Hà Nội (Sở Giao thông - Vận tải TP. Hà Nội) - sau đây gọi tắt là Ban quản lý dự án – làm chủ đầu tư. Theo kế hoạch, đơn vị thi công sẽ chặt hạ hơn 1.000 cây, di chuyển 158 cây, cắt tỉa 142 cây.
Với tư cách là một tổ chức dân sự hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ môi trường và thúc đẩy trách nhiệm giải trình cũng như tính minh bạch của chính quyền, Green Trees có ghi nhận như sau:
1. Chưa hề thấy Ban quản lý dự án công bố Báo cáo Đánh giá Tác động Môi trường.
2. Chưa hề có khảo sát, tham vấn, thăm dò ý kiến người dân trong khu vực chịu ảnh hưởng của dự án (đặc biệt là ở những nơi sẽ bị chặt cây, nhưng không chỉ ở những nơi đó). Cũng may, và chúng tôi cũng ghi nhận, là báo chí đã được biết đến và đưa tin tương đối kịp thời về dự định chặt hạ hơn 1000 cây này.
3. Không một tổ chức xã hội dân sự nào được tham vấn, hỏi ý kiến trong quá trình triển khai dự án, chứ chưa nói tới việc được tham gia phản biện, giám sát độc lập.
4. Ban quản lý dự án khẳng định việc di dời, chặt hạ cây xanh là bắt buộc.
Green Trees nhận định rằng:
1. KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN VIỆC KHÔNG CÓ, HOẶC KHÔNG CÔNG KHAI BÁO CÁO ĐÁNH GIÁ TÁC ĐỘNG MÔI TRƯỜNG
Việc xây dựng, mở rộng đường Vành đai 3 thuộc diện buộc phải lập Báo cáo Đánh giá Tác động Môi trường, trong đó, phải nêu chi tiết cả kế hoạch chặt hạ, di dời cây.
Ngoài ra, số cây mà Ban quản lý dự án muốn chặt hạ, di dời (hơn 1.300, trong đó, chặt hơn 1.000 cây) là một con số rất lớn. Điều này càng khiến cho việc lập, công bố và thẩm định công khai Báo cáo Đánh giá Tác động Môi trường là việc bắt buộc.
2. CHẶT HẠ CÂY KHÔNG PHẢI LÀ BẮT BUỘC, BẢO VỆ CÂY MỚI LÀ BẮT BUỘC
Chặt hơn 1.000 cây chính là hành vi chặt hạ hàng loạt cây xanh. Đây là điều không thể được chấp nhận trong mọi dự án xây dựng và phát triển đô thị trên thế giới. Xin nhấn mạnh: Phát triển bền vững là sự phát triển để đáp ứng những nhu cầu của các thế hệ hiện tại MÀ KHÔNG HY SINH các thế hệ tương lai.
Nói cách khác, phát triển bền vững phải bảo đảm có sự phát triển kinh tế hiệu quả, xã hội công bằng và môi trường được bảo vệ, gìn giữ. Để đạt được điều này, tất cả các thành phần kinh tế - xã hội, nhà cầm quyền, các tổ chức xã hội... phải bắt tay nhau thực hiện nhằm mục đích dung hòa ba lĩnh vực chính: kinh tế - xã hội - môi trường.
Để phát triển bền vững, phải bảo đảm môi trường không bị tổn hại. Không thể có bất kỳ lý do gì để biện minh cho việc chặt hạ hàng trăm, hàng nghìn cây xanh.
Trong hoàn cảnh Việt Nam nói chung và Hà Nội nói riêng: Người dân Việt Nam và Hà Nội đều đang phải chịu tác động của biến đổi khí hậu. Thêm vào đó, nhân dân thủ đô đang rất khổ sở trước nạn bê-tông hóa thành phố, ô nhiễm không khí do khói bụi xe, do nông thôn… đốt rạ, do đất cát từ các công trường xây dựng… Trong khi ấy thì các đô thị đều thiếu cây trầm trọng.
Nghĩa là, không chỉ thế hệ tương lai mà thế hệ hiện tại cũng đang điêu đứng vì ô nhiễm môi trường và sự tàn phá môi trường nhân danh “phát triển”.
Điều này thực sự là không thể chấp nhận được.
3. LUÔN CÓ GIẢI PHÁP ĐỂ KHÔNG PHẢI CHẶT CÂY
Green Trees tin chắc rằng nếu mọi dự án quy hoạch và phát triển đô thị đều có sự tham vấn đông đảo người dân và xã hội dân sự, bảo đảm minh bạch và dân chủ, thì mọi vấn đề đều có giải pháp.
Chúng tôi cũng xin đề xuất giải pháp sau đây để bảo vệ hơn 1.300 cây xanh đường Phạm Văn Đồng:
- Hiện trạng lúc này: Đường Phạm Văn Đồng dành cho các loại phương tiện giao thông cùng di chuyển. Hai bên đường là hàng cây xanh mà Ban quản lý dự án đang đòi chặt hạ.
- Đường mở rộng gồm đường hiện nay mở rộng sang hai bên, và hai hàng cây xanh khi đó sẽ trở thành đứng giữa đường mở rộng. (Vì thế, Ban quản lý dự án muốn chặt).
- Đề xuất: Giữ nguyên đường hiện nay và chỉ dành cho các loại xe cơ giới lưu thông. Phần đường mở rộng sang hai bên dành cho xe thô sơ di chuyển. (Xin xem hình vẽ).
Phương án này có các ưu điểm: Phân làn đường, bảo đảm sự an toàn cho các phương tiện giao thông vận tải; giữ lại được cả hai hàng cây.
Đây chỉ là một đề xuất của Green Trees, và một lần nữa xin nhắc lại: Chúng tôi tin chắc rằng nếu mọi dự án quy hoạch và phát triển đô thị đều có sự tham vấn đông đảo người dân và xã hội dân sự, bảo đảm minh bạch và dân chủ, thì luôn có giải pháp cho mọi vấn đề. Sẽ có rất nhiều đề xuất khác hợp lý hơn và tốt hơn để vừa phát triển vừa bảo vệ môi trường cho tất cả chúng ta.
4. YÊU CẦU
Chúng tôi đề nghị Ban quản lý dự án và các bên liên quan:
- Đưa ra bản vẽ quy hoạch chi tiết. Nếu nói bắt buộc phải chặt thì dựa vào tính toán nào mà lại nói như vậy?
- Cân nhắc đề xuất của Green Trees;
- Lưu ý đến việc lập, công bố Báo cáo Đánh giá Tác động Môi trường;
- Lưu ý đến việc tham vấn người dân và các tổ chức xã hội dân sự trong quá trình triển khai dự án;
- Hủy bỏ ngay lập tức kế hoạch chặt hạ, di dời cây trên đường Phạm Văn Đồng và trong khu vực dự án.
- Green Trees -
Vùng tệp đính kèm
Đọc nhiều nhất
-
200 câu hỏi và trả lời về môi trường
Mời mọi người tham khảo đáp án của 200 câu hỏi về môi trường theo đường link sau: https://drive.google.com/file/d/0B1KcEgJqwSp9bnBaemw0e... -
245 Người dân Hà Nội gửi kiến nghị phản đối dự án Sun Grand City Quảng An - Hồ Tây
Ngày 30/9/2017, với những lời kêu gọi được đăng tải trên mạng facebook phản đối việc thi công dự án Sun Grand City Quảng An... -
Sự tàn phá của Tetra Paks bao trùm các bãi biển và thị trấn của Việt Nam
Vỏ hộp sữa nằm la liệt trên một bãi biển ở tỉnh Bình Thuận. Hình ảnh của Francesco Brembati Tóm tắt sơ lược về công ty Tet... -
Hà Nội chịu tác động khí thải của 20 nhà máy nhiệt điện than
Tại buổi hội thảo về ô nhiễm không khí được tổ chức vào tối 5-6, hầu hết các chuyên gia đều cho rằng, ô nhiễm không khí tại Thủ đô Hà ... -
Lợi ích của năng lượng gió với con người và môi trường
Năng lượng gió mang lại rất nhiều lợi ích không chỉ cho các khách hàng mà còn cho cả xã hội. Một vài lợi ích có thể nhìn thấy rõ ràng như... -
Các dòng sông ô nhiễm nặng ở Hà Nội tương lai sẽ như thế nào?
“Tập trung xây dựng, triển khai các phương án tạo cảnh quan, xử lý môi trường nước, từng bước làm “sống lại” sông Tô Lịch, sông Tích, sông ... -
Thông Báo Chính Thức Từ Norges Bank
Quyết định loại trừ & quyền sở hữu được đăng tải chính thức trên trang chủ nbim.no ( Norges Bank Investment Management ) ngày 31/08/202...
Tham khảo
Phân loại
Tin môi trường
(75)
Môi trường
(43)
Tin tức
(31)
Formosa
(29)
Tin hoạt động
(28)
Sự kiện
(24)
Bình luận & Nhận định
(23)
Video
(18)
Kiến thức về môi trường
(17)
Báo cáo môi trường
(8)
Luật môi trường
(8)
Phát triển bền vững
(8)
Tư liệu
(8)
Chiến lược & Chính sách
(4)
Kinh tế xanh
(4)
Tin công nghệ
(4)
Tiết kiệm năng lượng
(3)
Tản mạn
(1)
Theo thời gian